送淡公
作者:孟郊 朝代:唐代
- 送淡公原文:
- 燕本冰雪骨,越淡蓮花風。五言雙寶刀,聯響高飛鴻。
翰苑錢舍人,詩韻鏗雷公。識本未識淡,仰詠嗟無窮。
清恨生物表,郎玉傾夢中。常于冷竹坐,相語道意沖。
嵩洛興不薄,稽江事難同。明年若不來,我作黃蒿翁。
何以兀其心,為君學虛空。
坐愛青草上,意含滄海濱。渺渺獨見水,悠悠不問人。
鏡浪洗手綠,剡花入心春。雖然防外觸,無奈饒衣新。
行當譯文字,慰此吟殷勤。
銅斗飲江酒,手拍銅斗歌。儂是拍浪兒,飲則拜浪婆。
腳踏小船頭,獨速舞短蓑。笑伊漁陽操,空恃文章多。
閑倚青竹竿,白日奈我何。
短蓑不怕雨,白鷺相爭飛。短楫畫菰蒲,斗作豪橫歸。
笑伊水健兒,浪戰求光輝。不如竹枝弓,射鴨無是非。
射鴨復射鴨,鴨驚菰蒲頭。鴛鴦亦零落,彩色難相求。
儂是清浪兒,每踏清浪游。笑伊鄉貢郎,踏土稱風流。
如何丱角翁,至死不裹頭。
師得天文章,所以相知懷。數年伊雒同,一旦江湖乖。
江湖有故莊,小女啼喈喈。我憂未相識,乳養難和諧。
幸以片佛衣,誘之令看齋。齋中百福言,催促西歸來。
伊洛氣味薄,江湖文章多。坐緣江湖岸,意識鮮明波。
銅斗短蓑行,新章其奈何。茲焉激切句,非是等閑歌。
制之附驛回,勿使馀風訛。都城第一寺,昭成屹嵯峨。
為師書廣壁,仰詠時經過。徘徊相思心,老淚雙滂沱。
江南邑中寺,平地生勝山。開元吳語僧,律韻高且閑。
妙藥溪岸平,桂榜往復還。樹石相斗生,紅綠各異顏。
風味我遙憶,新奇師獨攀。
報恩兼報德,寺與山爭鮮。橙橘金蓋檻,竹蕉綠凝禪。
經章音韻細,風磬清泠翩。離腸繞師足,舊憶隨路延。
不知幾千尺,至死方綿綿。
鄉在越鏡中,分明見歸心。鏡芳步步綠,鏡水日日深。
異剎碧天上,古香清桂岑。朗約徒在昔,章句忽盈今。
幸因西飛葉,書作東風吟。落我病枕上,慰此浮恨侵。
牽師袈裟別,師斷袈裟歸。問師何苦去,感吃言語稀。
意恐被詩餓,欲住將底依。盧殷劉言史,餓死君已噫。
不忍見別君,哭君他是非。
詩人苦為詩,不如脫空飛。一生空鷕氣,非諫復非譏。
脫枯掛寒枝,棄如一唾微。一步一步乞,半片半片衣。
倚詩為活計,從古多無肥。詩饑老不怨,勞師淚霏霏。
- 送淡公拼音解讀:
- yàn běn bīng xuě gǔ ,yuè dàn lián huā fēng 。wǔ yán shuāng bǎo dāo ,lián xiǎng gāo fēi hóng 。
hàn yuàn qián shě rén ,shī yùn kēng léi gōng 。shí běn wèi shí dàn ,yǎng yǒng jiē wú qióng 。
qīng hèn shēng wù biǎo ,láng yù qīng mèng zhōng 。cháng yú lěng zhú zuò ,xiàng yǔ dào yì chōng 。
sōng luò xìng bú báo ,jī jiāng shì nán tóng 。míng nián ruò bú lái ,wǒ zuò huáng hāo wēng 。
hé yǐ wū qí xīn ,wéi jun1 xué xū kōng 。
zuò ài qīng cǎo shàng ,yì hán cāng hǎi bīn 。miǎo miǎo dú jiàn shuǐ ,yōu yōu bú wèn rén 。
jìng làng xǐ shǒu lǜ ,yǎn huā rù xīn chūn 。suī rán fáng wài chù ,wú nài ráo yī xīn 。
háng dāng yì wén zì ,wèi cǐ yín yīn qín 。
tóng dòu yǐn jiāng jiǔ ,shǒu pāi tóng dòu gē 。nóng shì pāi làng ér ,yǐn zé bài làng pó 。
jiǎo tà xiǎo chuán tóu ,dú sù wǔ duǎn suō 。xiào yī yú yáng cāo ,kōng shì wén zhāng duō 。
xián yǐ qīng zhú gān ,bái rì nài wǒ hé 。
duǎn suō bú pà yǔ ,bái lù xiàng zhēng fēi 。duǎn jí huà gū pú ,dòu zuò háo héng guī 。
xiào yī shuǐ jiàn ér ,làng zhàn qiú guāng huī 。bú rú zhú zhī gōng ,shè yā wú shì fēi 。
shè yā fù shè yā ,yā jīng gū pú tóu 。yuān yāng yì líng luò ,cǎi sè nán xiàng qiú 。
nóng shì qīng làng ér ,měi tà qīng làng yóu 。xiào yī xiāng gòng láng ,tà tǔ chēng fēng liú 。
rú hé guàn jiǎo wēng ,zhì sǐ bú guǒ tóu 。
shī dé tiān wén zhāng ,suǒ yǐ xiàng zhī huái 。shù nián yī luò tóng ,yī dàn jiāng hú guāi 。
jiāng hú yǒu gù zhuāng ,xiǎo nǚ tí jiē jiē 。wǒ yōu wèi xiàng shí ,rǔ yǎng nán hé xié 。
xìng yǐ piàn fó yī ,yòu zhī lìng kàn zhāi 。zhāi zhōng bǎi fú yán ,cuī cù xī guī lái 。
yī luò qì wèi báo ,jiāng hú wén zhāng duō 。zuò yuán jiāng hú àn ,yì shí xiān míng bō 。
tóng dòu duǎn suō háng ,xīn zhāng qí nài hé 。zī yān jī qiē jù ,fēi shì děng xián gē 。
zhì zhī fù yì huí ,wù shǐ yú fēng é 。dōu chéng dì yī sì ,zhāo chéng yì cuó é 。
wéi shī shū guǎng bì ,yǎng yǒng shí jīng guò 。pái huái xiàng sī xīn ,lǎo lèi shuāng pāng tuó 。
jiāng nán yì zhōng sì ,píng dì shēng shèng shān 。kāi yuán wú yǔ sēng ,lǜ yùn gāo qiě xián 。
miào yào xī àn píng ,guì bǎng wǎng fù hái 。shù shí xiàng dòu shēng ,hóng lǜ gè yì yán 。
fēng wèi wǒ yáo yì ,xīn qí shī dú pān 。
bào ēn jiān bào dé ,sì yǔ shān zhēng xiān 。chéng jú jīn gài kǎn ,zhú jiāo lǜ níng chán 。
jīng zhāng yīn yùn xì ,fēng qìng qīng líng piān 。lí cháng rào shī zú ,jiù yì suí lù yán 。
bú zhī jǐ qiān chǐ ,zhì sǐ fāng mián mián 。
xiāng zài yuè jìng zhōng ,fèn míng jiàn guī xīn 。jìng fāng bù bù lǜ ,jìng shuǐ rì rì shēn 。
yì shā bì tiān shàng ,gǔ xiāng qīng guì cén 。lǎng yuē tú zài xī ,zhāng jù hū yíng jīn 。
xìng yīn xī fēi yè ,shū zuò dōng fēng yín 。luò wǒ bìng zhěn shàng ,wèi cǐ fú hèn qīn 。
qiān shī jiā shā bié ,shī duàn jiā shā guī 。wèn shī hé kǔ qù ,gǎn chī yán yǔ xī 。
yì kǒng bèi shī è ,yù zhù jiāng dǐ yī 。lú yīn liú yán shǐ ,è sǐ jun1 yǐ yī 。
bú rěn jiàn bié jun1 ,kū jun1 tā shì fēi 。
shī rén kǔ wéi shī ,bú rú tuō kōng fēi 。yī shēng kōng yǎo qì ,fēi jiàn fù fēi jī 。
tuō kū guà hán zhī ,qì rú yī tuò wēi 。yī bù yī bù qǐ ,bàn piàn bàn piàn yī 。
yǐ shī wéi huó jì ,cóng gǔ duō wú féi 。shī jī lǎo bú yuàn ,láo shī lèi fēi fēi 。
※提示:拼音為程序生成,因此多音字的拼音可能不準確。
相關翻譯
-
相關賞析
-
作者介紹
- 孟郊
孟郊(751─814),字東野,湖州武康(今浙江德清縣)人。早年隱居河南嵩山。后兩試不第,直到四十六歲時才中進士。五十歲時任溧陽縣尉,由于抱負不得施展,便放跡山林間,吟詩度日,以致公務多廢,縣令便另委他人代行職務,并把他的俸祿減去一半,不久辭官回家。后經河南尹鄭余慶的推薦,出任河南水陸轉運判官,晚年多在洛陽度過。憲宗元和九年,鄭余慶再度聘他往興元府任參軍,攜家眷前往,病死在赴任途中。他為人耿介倔強,一生窮愁潦倒,所以他的詩大多是抒發個人的坎坷不遇和揭露世態炎涼,用字追求「瘦」、「硬」。但由于個人的清貧生活而對勞動人民的疾苦有所體會,所以又寫了不少象《寒地百姓吟》、《織婦辭》等反映民間疾苦的詩。著有《孟東野集》,存詩四百余首。
孟郊的詩詞
-
- 游石龍渦(四壁千仞,散泉如雨)
- 送諫議十六叔至孝義渡后奉寄
- 將見故人
- 與王二十一員外涯游昭成寺
- 寒溪
- 送鄭仆射出節山南(一作酬鄭興元仆射招)
- 送從叔校書簡南歸(一作東游)
- 嘆命
- 送魏端公入朝
- 同茅郎中使君送河南裴文學
唐代詩詞推薦
-
- 送魏二
- 賦得鐵馬鞭
- 苦熱寄赤松道者
- 秋日東郊作
- 觀競渡(一作劉禹錫詩,一作張建封詩)
- 百子池
- 問皇甫十
- 早春持齋,答皇甫十見贈
- 送李棲桐道舉擢第還鄉省侍
- 湘江夜泛
- 送淡公原文,送淡公翻譯,送淡公賞析,送淡公閱讀答案,出自孟郊的作品